Nếu xe chỉ để vận chuyển người bệnh từ nhà đến cơ sở điều trị hoặc từ cơ sở điều trị này đến cơ sở điều trị khác mà không có can thiệp điều trị cấp cứu tại hiện trường trước đó và không cần tiếp tục hồi sức trên đường chuyển thì được gọi là xe cứu thương “Ambulance”. Ngược lại, nếu xe dùng để đến hiện trường ở ngoài bệnh viện để nhân viên y tế sơ cấp cứu và sau đó vận chuyển người bệnh về bệnh viện để tiếp tục điều trị, cần tiếp tục hồi sức trên xe thì được gọi là “Emergency Ambulance”.
Không chỉ phân biệt về chức năng của 2 thuật ngữ trên, tại một số nước còn quy định rõ:
(1) Đối với xe “Ambulance” thì không được trang bị hệ thống đèn ưu tiên gắn trên xe và không được trang bị còi hú, nhân viên đi theo xe không nhất thiết là chuyên viên cấp cứu ngoài bệnh viện được đào tạo chính quy,
(2) Đối với xe “Emergency Ambulance” phải được trang bị hệ thống đèn ưu tiên và còi hụ, nhân viên đi theo xe phải là chuyên viên cấp cứu ngoài bệnh viện được đào tạo chính quy (như EMT tại Mỹ hoặc Paramedic tại Úc).
Thiết nghĩ, ở nước ta sớm có quy định như các nước nhằm giúp người dân và các cơ quan quản lý dễ dàng phân biệt được 2 loại hình xe cứu thương phổ biến hiện nay: xe để vận chuyển người bệnh và xe cấp cứu người bệnh ngoài bệnh viện.